Về đi anh, phiên chợ vắng lắm rồi
Con đò đã xuôi về nơi bến đỗ
Sao anh vẫn đợi, vẫn ngóng chờ
Về đi anh nhé, chợ tan
Tạp bút
Tạp bút là những bài tôi viết không đầu không cuối về đủ mọi chủ đề trên đời, những cảm nhận cá nhân, những câu chuyện nhỏ tôi bắt gặp trong cuộc sống hàng ngày.
Bước vô công ty sáng nay tôi được người bạn báo tin nhà văn Sơn Nam vừa mất. Chợt buồn… Vậy là ông già Nam Bộ đã ra đi.
Từ thuở nhỏ tôi đã say mê biết bao câu chuyện của ông, bắt đầu là bài học từ trong trường phổ thông Bắt sấu rừng U Minh Hạ, Hương rừng Cà Mau, rồi Chim quyên xuống đất, và quyển sách làm tôi say mê “Chuyện xưa tích cũ”… Lớn lên
...Dạo này vì công việc mình thường có dịp sang Hongkong, nên có dịp chụp được một số hình ảnh về nơi này, mời mọi người xem.
Phải đi suốt nên cũng không có thời gian chụp nhiều hình như mong muốn, chỉ tranh thủ được những lúc đêm và những lúc rảnh rỗi để đi lang thang 1 mình chụp ảnh về nhịp sống nơi đây. Tuy nhiên vẫn không được nhiều hình như mong muốn, nhất định có
...Tôi vẫn luôn hướng về cái ngày xưa ấy bằng một nỗi nhớ thiết tha từ tận đáy sâu trái tim mình. Không phải như một sự tìm quên mà tôi biết, cái ngày xưa ấy đã mang lại cho mình nỗi yên bình nơi thực tại.
Tôi lớn lên nơi miền quê thân thương với những cánh đồng lúa xanh mướt, trải dài đến ngút tầm mắt. Mỗi độ lúa chín vào mùa, mùi thơm của đất quyện với
...Đúng là tuổi thơ ai cũng có một dòng sông của riêng mình, dòng sông của mình là một dòng sông nhỏ ở Quận 7, xưa kia Q.7 vẫn còn là một quận vùng ven chứ chưa phát triển như bây giờ. Nơi đó gắn liền với tuổi thơ của mình, dù có đi đâu đến đâu, vẫn không bao giờ có thể quên được dòng sông tuổi thơ đó.
Bài hát đã
...Nhận được bộ câu hỏi 100 Questions Who am I, thấy cũng vui vui nên làm 1 cái cho bản thân luôn.
1. Đã hôn ai bao giờ chưa?
Rồi.
2. Có ý định lấy vợ không? Năm bao nhiêu tuổi?
Có chứ! Không dự báo được, khi nào gặp đúng người sẽ cưới.
3. Đi ngủ có bao giờ nude không?
Không! (hồi nhỏ thì không biết, chắc là có)
4. Điều ám ảnh nhất từ
...Sau một năm rồi lo cày cuốc không đi đâu, năm nay sang công việc mới, tình hình tuy vẫn còn nhiều việc nhưng đã bắt đầu đi vào quy cũ. Thế là lại bắt đầu vác ba lô lang thang. Và nơi mình nghĩ đến đầu tiên luôn là Đà Lạt.
Không biết từ bao giờ mình đã phải lòng Đà Lạt, cứ mỗi khi có thời gian rảnh là chỉ muốn chạy lên mà tan vào cái không
...
Kết quả sau một chuyến đi! (Công an gì mà chữ xấu thế không biết).
Đã chạy kỹ lưỡng không phóng nhanh vượt ẩu, thế mà cuối cùng lại phạm cái lỗi vô duyên này: “Thiếu xi-nhan trong khi vượt” – Thật tình là trước nay cũng không để ý vấn đề này, lúc nào nhớ thì bật, nhè ngay lúc mình quên thì…
Thôi kệ bị một lần cho nhớ, để từ
...