Những chuyến bay sớm

Hình ảnh băng đóng bên ngoài cửa sổ

Những chuyến bay sớm, dù công ty có tạo điều kiện đến mấy đi nữa thì đó vẫn là những chuyến đi sớm. 4h sáng mùa đông, trời lạnh tê tay, thời khắc mọi người đang co chặt vào mền thì đâu đó có những người lầm lũi lái xe trong đêm ra phi trường.

Những chuyến bay sớm, đa phần là dân business đang tranh thủ bay cho kịp cuộc họp buổi sáng. Ai cũng có việc riêng của mình nhưng có một điểm chung là – khác với không khí náo nhiệt của ban ngày – ở đây mọi người đều im lặng. Chỉ thỉnh thoảng có tiếng thông báo văng vẳng hoà với tiếng vali ai đó đang kéo dọc băng chuyền.

Những chuyến bay sớm, nhìn quanh trong phòng chờ, người đang tranh thủ sửa lại file thuyết trình, người cắm mặt vào những bảng excel, người đeo eye mask tranh thủ chợp mắt thêm vài phút,… Có lần, ông khách già ngồi bên cạnh vừa mân mê ly rượu vừa nói một câu vô thưởng vô phạt: “Tôi biết mặt ít nhất 1/3 số người trong phòng này”.

Những chuyến bay sớm, chợt nhớ câu chuyện của Ryan Bingham trong phim Up in the air. Không ngờ có ngày cuộc đời mình cũng… giống phim. Cũng có những thú vui nhảm nhí như chasing frequent flyer status, thời còn trẻ mơ ước mãi không được cái thẻ Titan, vậy mà bây giờ có đủ những thẻ cao nhất của cả 3 liên minh hàng không trên thế giới. Rồi cũng có trò bấm giờ xem từ lúc đến phi trường đến khi bước vô phòng chờ tổng cộng bao lâu, kỷ lục cho đến giờ vẫn là 7 phút rưỡi.

Những chuyến bay sớm, khi băng vẫn còn đóng bên ngoài cửa sổ thì xa xa mặt trời đang lên.

Những chuyến bay sớm, ngồi viết linh tinh, ghi lại một quãng đời làm bạn với những chuyến bay.

21/8/2018

Bài liên quan:

3 comments On Những chuyến bay sớm

  • Như Quỳnh

    Hôm nay mới được đọc bài này của anh, xưa nay em luôn thầm ngưỡng mộ hình ảnh những người thành đạt ở sân bay. Họ mặc những bộ vest phẳng phiu, họ được đi lối đi riêng, lên máy bay họ được cũng ngồi ở khoang riêng. Với em thế giới của họ như là một thế giới khác. Những lúc ấy em nghĩ sao mà họ sướng quá, không biết đến khi nào mình mới được như họ.

    Nhưng đọc bài của anh em mới cảm nhận được những nỗi niềm đằng sau sự hào nhoáng đó, đằng sau sự hào nhoáng đó cũng là biết bao nỗi ưu tư.

    Chúc anh luôn thành công, nhưng cũng sẽ sớm tìm được hạnh phúc, và đừng như Ryan Bingham mà sẽ sớm tìm được bến đỗ của mình.

    8
  • Peter Nguyen

    Chào anh Hiếu, tôi đang ở Mỹ, cũng là một consultant thuộc MBB (McKinsey), tôi được bạn gửi cho bài viết này của anh, đọc thấy sao mà giống những cảm xúc của mình quá, nhưng tôi không viết ra được hay như anh. Cảm ơn anh, tôi có để lại email trong comment này, nếu anh có đến New York xin phép mời anh ly beer.

    5
  • Trị Nguyễn

    Em đọc post này mà hình dung ra được phần nào cảm giác của anh Hiếu với những chuyến bay sớm, phòng chờ, chiếc xe phóng giữa mùa đông lúc trời còn chưa sáng. Em cảm thấy một sự lạnh của sắt thép phi trường, của tiếng ù ù băng chuyền, những bộ suit phẳng phiu, mùi nước hoa man mát. Cảm giác rất khó diễn tả, tuy nhiên tất cả những thứ đó lại tạo ra sự lãng mạn của riêng nó, rất khó diễn tả đúng không anh. Chúc anh an yên và nhiều sức khoẻ, em bay đây 🙂

    2

Trả lời cho Trị Nguyễn Bỏ trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ được giữ bí mật.

Site Footer