Xuyên Việt – Đồng cói Tam Quan

Anh em chúng tôi lại tiếp tục chuyến lang thang của mình, cứ đi mà cũng chưa biết trước là sẽ dừng lại ở đâu, vì đã xác định với nhau là thấy điểm nào đẹp thì dừng lại chụp không thì đi tiếp, cứ thế mà đi vô tư vô lo, không cần kế hoạch cũng không cần lộ trình.

Lúc này trời vẫn còn tối, nhưng phía xa sau rặng núi trời bắt đầu hửng lên ánh hừng đông. Cả đêm qua lang thang suốt trên đường nên anh Long và anh Bu một lúc sau đã ngủ khò, mình cũng xác định nếu mà buồn ngủ thì sẽ tấp vô cây xăng nào đó chợp mắt một tí để đảm bảo an toàn nhất định không lái khi có cảm giác buồn ngủ, nhưng chẳng hiểu sao mà cứ tỉnh như sáo. Thế là cứ thế đi tiếp, cảm giác một mình lái xe đi trong cái bình minh yên lặng của những cánh đồng mờ sương miền Trung thật thanh bình.

Hôm nay sương nhiều, những làn sương dày cứ là đà trên những cánh đồng mà ban đầu mình cứ ngỡ là đồng lúa (sau đó mới biết là đồng cói). Trời cứ mỗi lúc một sáng dần, bình minh hôm đó đẹp lắm, cứ tưởng tượng ra cảnh xung quanh đang bao phủ một màn sương nhẹ, rồi cái ánh mặt trời cứ ngày một đỏ rực lên. Bên đường thỉnh thoảng là từng tốp những người nông dân nối nhau ra đồng. Cảnh tượng thật là hiền hoà và thanh bình.

Trong xe tiếng piano cứ chậm rãi ngân nga từng nhịp của bài hoà tấu Beautiful Lady, chẳng hiểu vì sao mà một bài hát về một phụ nữ đẹp nhưng giai điệu lại buồn đến thế, từ nốt từng nốt một cứ nhẹ nhàng trôi qua.

———–

Bên đường cột cây số báo còn 14km nữa là đến Tam Quan, chợt nhớ anh Long có nói là ở Tam Quan người ta có trồng những cánh đồng cói rất dày và nếu may mắn đến đúng lúc thì có thể chụp được cảnh người ta thu hoạch cói rất hay.

Cây cói, một loại cây thân cỏ thường mọc ở những nơi ẩm ướt. Thân cây có điểm đặc biệt là hình tam giác. Cây cói được trồng ở khắp các vùng quê Việt Nam để dệt chiếu, giỏ (mà người miền Nam thường gọi là giỏ đệm), và các mặt hàng thủ công đan lát khác. Tuy nhiên ở miền Trung này thì nổi tiếng với nghề dệt chiếu cói, rất nhiều làng nghề dệt chiếu nổi tiếng như làng chiếu Tân Lễ, chiếu làng Hới… Và điểm mà anh em chúng tôi ghé hôm nay cũng là một nơi rất nổi tiếng với nghề dệt chiếu cói: Tam Quan, Bình Định.

Thật ra thì Tam Quan được biết đến nhiều hơn với giống dừa Tam Quan nổi tiếng ngon ngọt mà có lẽ sự nổi tiếng cũng không thua gì xứ dừa Bến Tre. Tuy nhiên do chỉ đi ngang nên không có dịp chụp được nhiều về cây dừa, một dịp khác sẽ quay lại với cây dừa nơi đây. Còn đợt này thì mấy anh em quyết định chụp thu hoạch cói.

Chạy rà rà trên quốc lộ một lúc sau khi qua ngoài huyện Tam Quan thì mấy anh em để ý 2 bên là những đồng cói xanh ngát, có cảm giác đến tận dãy Trường Sơn phía xa. Và may mắn thay, bên dưới là một tốp người đang thu hoạch cói. Vội dừng xe sát vào lề đường và bắt đầu vác ba lô máy ảnh lội bộ sâu vào ruộng.

Anh Long và anh Bu chọn góc chụp từ xa dùng ống tele chụp lại, mình thì thích tả cận cảnh hơn nên gắn 24-70mm vô và tiến sát lại gần. Chụp gần thế này được dịp tả lại những hoạt động của mọi người, nhưng trước hết phải bắt chuyện hỏi han làm quen này nọ, đến một lúc mọi người quen với sự có mặt của mình rồi thì khi đó chụp ảnh mới tự nhiên. Thật vui là mọi người rất thân thiện, còn cho mình uống nước trà nữa.

Vì áp sát chụp nên thường xuyên phải núp vô các góc khuất kẻo trong khung ảnh của anh Long và anh Bu lại thấy có một anh chàng nông dân nhưng lại đang đeo máy ảnh 😀 Và đây là bộ ảnh mình đã chụp được ở nơi này.

_MG_3857
Trước tiên người ta dùng một loại liềm đặc biệt để cắt cói, nhìn cái liềm cắt nguyên bó cói ngọt lịm mà mình rợn người. Công việc cắt này đa phần giao cho các anh thanh niên khoẻ mạnh.

_MG_3900
Sau đó người ta cột lại thành từng bó và dùng một loại đòn gánh đặc biệt để xiên qua 2 bó cói.

_MG_3891
Và cứ thế gánh đi, điểm đặc biệt là việc gánh cói này chỉ dành cho các chị phụ nữ

_MG_3915
Chân dung một chị thôn nữ, gọi là chị nhưng mình chắc là cô này nhỏ tuổi hơn mình. Cô này được các chị xung quanh trêu là chưa chồng, “nhà báo” có muốn rước đi không? (các chị cứ nhất định bảo mình là nhà báo, dù mình đã giải thích là chỉ đi chơi và ghé lại chụp ảnh về làm lưu niệm thôi).

_MG_3964
Họ gánh ra một bờ sông gần đó và kết những bó cói lại thành một chiếc bè lớn

_MG_3990
Sau khi “chiếc bè” đủ lớn thì người ta kéo dọc theo con sông ra quốc lộ và xe sẽ đến chở đi.

Và cứ thế những cọng cói sẽ được chuyển đến các làng nghề, nơi mà cũng bằng sự cần cù và miệt mài, người ta biến nó thành những chiếc chiếu nhiều màu sắc. Chợt giật mình đã lâu lắm rồi mình không được thấy lại chiếc chiếu, cuộc sống thành thị cứ ngày một phát triển đẩy lùi những sản phẩm ngày xưa đi.

Chợt nhớ có một lần đến chơi nhà anh bạn, ngồi nói chuyện với bé con nhà anh, kể cho cậu bé nghe về cách mà người ta làm một chiếc chiếu, nhóc ta nghe rất chăm chú. Sau một loạt câu hỏi, cuối cùng nhóc nhà ta hỏi: “Con hiểu rồi, nhưng mà chiếu để làm gì hả chú?” – Chẳng biết nên vui hay buồn. Biết là cuộc sống phải ngày một phát triển và không thể gắn mãi với sản phẩm cơm no áo ấm của ngày xưa được.  Dẫu sao cũng không khỏi nhớ về một chiếc chiếu đã từng giỗ giấc ngủ của bao người, trong đó có mình.

---

Mục lục:

21 comments On Xuyên Việt – Đồng cói Tam Quan

  • Xin được phép sử dụng tư liệu và hình ảnh bài của Hiếu cho trang cá nhân của mình.

    https://haisontra.wordpress.com/

  • Cói và du lịch Việt Nam,
    Đêm mất ngủ. Lại loay hoay với cói. Vô tình bắt gặp những hình ảnh đẹp của Hiếu về cánh đồng cói xanh ngát, cuộc sống bình dị với Tam Quan, Bình Định.

    Tôi là người ngoại đạo nhưng lại mong đem cói, đem cái “ám ảnh” thời trẻ con đến với du lịch Việt Nam cùng giỏ cói & nón cói.

    Hy vọng có dịp quay lại Tam Quan và có được cơ hội đem màu xanh đó đi xa hơn.

    Hai Sontra,

  • Trần Văn Thưởng

    Chao anh Hieu,

    Toi la Tran Van Thuong, bien tap vien tap chi Travellive. Doc bai ky su anh cua anh, rat thich, hinh dep qua, tho qua.

    Toi co nha y xin phep anh dang cai nay vao muc Phototravel cua tap chi. Bai dang se duoc tra nhuan but theo che do hien hanh cua tap chi.

    Co gi anh, lien lac qua do, minh se trao doi ky hon ha.
    Cam on va chao anh.

  • Đính chính: thị trấn Tam Quan

  • Cảm ơn bạn về những bài viết cho quê hương Bình Định chúng tôi rất hay. Trong bài có 1 chỗ bạn viết là “huyện Tam Quan”, thật ra Tam Quan là một thị xã thuộc huyện Hoài Nhơn, tỉnh Bình Định.

  • Chào bạn Hiếu, mình xin phép bạn được đăng những bài viết và hình ảnh về Bình Định trên trang web http://www.binhdinhngaynay.com nhé. Nếu có gì không phải, xin bạn bỏ qua.

    Cảm ơn bạn!

  • Đoàn Trực

    Cám ơn bạn nhiều về những hình ảnh cây lác (cối) thân yêu. Ở Bình Định quê tui thường hay gọi là cây lác. Gia đình tôi đã buôn bán chiếu ba đời nay. Từ thời bà ngoại còn bé, truyền lại cho mẹ tôi và rồi đến cả gia đình tôi ai cũng biết bán chiếu trước khi vào đại học. Giờ má tui không còn dệt chiếu như ngày xưa nhưng vẫn còn bán. Mỗi độ tết, chúng tôi lại về nhà, mùi hương của những cây lác thân quen không lẫn vào đâu được như mùi của quê hương và thời thơ dại.
    Cám ơn!
    Pasodano

  • Vừa nghe piano vừa xem ảnh – đặc biết là tấm thứ 3 – em có cảm giác rất rất rất thanh bình ngay giữa trưa Sài Gòn hối hả này!

    Có nhiều cấp độ xanh trong bức ảnh ấy quá, rất đẹp! Nhưng không biết nó có phải là sản phẩm của PS ko anh Hiếu?

    Và nữa, lên hình thì đẹp thế. Nhưng cuộc đời của những người trong ảnh, buồn thay, lại ít khi được đẹp như vậy…

  • Thú vị quá! Thú vị về hình ảnh quá đỗi yên bình và xanh ngát…Việt Nam thật đẹp. Thú vị về những tâm sự, trải nghiệm…Cám ơn anh nhiều!

  • Hinh Apo chụp chi chang dam comment :D.
    Nhạc buồn chắc là do tâm trạng thôi ;). Người buồn …nhạc có vui đâu bao giờ, hehe.
    Nhạc không buồn mà như đang tả 1 phụ nữ rất nhẹ nhàng, dịu dàng đang thơ thẩn trên cánh đồng cao nguyên giữa đám hoa dại. Hé?

  • anh Apo bị ai “bắt cóc” hay sao mà chẳng thấy viết bài tiếp nữa vậy? Chặng đường đang hấp dẫn mà gián đoạn lâu quá!!!

  • Rất thú vị, tình cờ vào blog bạn chúc một chuyến xuyên việt thú vị. Mình cũng từng đi như vậy, đang ấp ủ lại 1 chuyến bằng xe máy.

  • Nguyễn Nga

    hi, vào twitter thấy trang Web của anh,nhào vô luôn, đọc bài…. em có chiêu nào của anh để học tập.

  • Nguyen Trang

    êMê mải dõi theo, 3 hôm rồi, ko thấy tin gì mới!

  • 2 công cụ đặc biệt + 1 điểm đặc biệt(việc gánh cói) = 1 entry đặc biệt.
    Những việc bình dị như thế lại là nét đặc biệt trong con mắt thành thị của chúng ta.

    Chờ Entry tiếp theo.

  • Hi, bạn Hiếu. Mình có lấy thông tin blog của bạn trong bài viết của mình .

    http://khanhtan.multiply.com/journal/item/33/33

    Sorry, nếu có gì không phải và gây phiền lòng cho bạn thì nói mình gỡ bỏ hen.

    • Chào bạn, không có vấn đề gì đâu. Vui ấy mà 🙂

  • Tran Dinh Dong

    Cảm ơn những bức ảnh chụp quê mình, khi nào có dịp quay lại nhớ chụp hình dừa Tam Quan nhé!

  • Diệp Minh Trí

    Khung cảnh đẹp tuyệt, không gì tả nổi.

  • Thanh bình và rất đặc trưng Việt Nam.
    Góc máy và sắc độ của bộ ảnh này thật là tốt.
    Chúc mừng Hiếu.

    • Cảm ơn anh Long, hôm nào em lên anh Long cho em xem bộ ảnh này của anh nữa nha 🙂

Trả lời cho BĐNN Bỏ trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ được giữ bí mật.

Site Footer