Viết cho Huế – Những cơn mưa

Tôi đã viết khá nhiều bài cho Đà Lạt, thế nhưng còn có một nơi nữa ở Việt Nam mà tôi cũng dành một tình cảm đặc biệt không kém, đó là Huế. Thế nhưng cho mãi đến bây giờ tôi vẫn chưa viết nhiều về nơi này, vẫn chưa có một bài nào tôi dành riêng cho Huế, thành phố thơ mộng trầm mặc bên dòng sông Hương.

Dẫu cho đối với 2 nơi tôi đều dành những tình cảm đặc biệt, thế nhưng cách tôi yêu Huế khác với cách tôi yêu Đà Lạt. Tôi đến Huế khá nhiều lần, tuy nhiên trừ ra những lần đi công tác – chỉ toàn đến giải quyết công việc xong lại đi ngay và trừ luôn cả những lần dừng chân khi đi ngang qua Huế, thì tổng cộng tôi cũng chỉ đến Huế có 4 lần. Và mỗi lần đều gắn với những kỷ niệm.

“Trầm mặc” – đó là từ mà ta thường nghe nhắc đến mỗi khi ai đó nói về Huế, nhưng chỉ những ai đã đến Huế, cảm nhận được cái không khí nơi đây mới thực sự hiểu hết cái ý nghĩa của từ này. Còn nhớ lần đầu tiên khi tôi đến Huế, đó là vào một buổi chiều, trên đường từ sân bay Phú Bài về, ngồi trên taxi nhìn ra ngoài, lúc đó là khoảng tầm 4-5h, cái giờ mà nếu ở Sài Gòn mọi người đang chen chúc nhau trên những con đường đầy khói bụi và tiếng ồn… Nhưng ở Huế lúc ấy, không khí yên bình nên thơ đến lạ, cũng có xe máy nhưng không nhiều, bóng các em nữ sinh đạp xe về, con đường Lê Lợi hai bên rợp bóng cây, tôi ngẩn ngơ sao thành phố này yên bình đến thế.

Rồi buổi tối, Huế ngủ sớm lắm, khách sạn nơi tôi ở cũng nằm ngay trên con đường Lê Lợi, đây có thể gọi là một trong những con đường trung tâm của Huế, thế mà chỉ cần bước ra một chút thôi, chỉ mới 8h mà không khí vắng lặng cứ như ở Sài Gòn vào lúc 12h đêm vậy.

Huế là vậy, lúc nào cũng nhẹ nhàng và đằm thắm. Nhưng nếu chỉ có vậy chưa hẳn tôi sẽ yêu Huế nhiều như thế.

Tôi yêu lịch sử, từ nhỏ tôi đã thích tìm hiểu và đọc sách về lịch sử nước ta, đặc biệt là giai đoạn Tây Sơn và sau này là vương triều nhà Nguyễn. Huế có một lịch sử lâu đời, nếu không tính ngày Huyền Trân Công Chúa ra đi để đổi lấy vùng đất này từ những năm 1300, xem như không tính khoảng thời gian này vì tuy đã thuộc về nước Việt nhưng lúc đó Huế cũng chỉ như 1 tỉnh lỵ, không có gì đặc biệt, vậy bỏ qua giai đoạn này thì lịch sử của Huế vẫn rất lâu đời. Từ những ngày đầu khi chúa Nguyễn Hoàng chọn vùng đất này để lập nghiệp vào đầu những năm 1600, sau đó năm ~1650 chúa Nguyễn Phúc Nguyên chọn chính khu vực làng Kim Long ngày nay để dựng phủ rồi dần dần phát triển trở thành thủ phủ để cai quản cả xứ Đàng Trong.

Gần 400 năm, trong đó có hơn 200 năm là nơi đóng đô của các vương triều Nguyễn và Tây Sơn, làm cho mỗi địa danh ở nơi đây đều ít nhiều gắn liền với lịch sử. Tuy không phải là 1000 năm như Thăng Long Hà Nội, nhưng vì Huế là nơi sau cùng của các vương triều, lại là những vương triều rực rỡ nhất so với các đời khác, nên các công trình, các dấu tích xưa tuy đã bị tàn phá nhiều nhưng so về số lượng vẫn nhiều hơn hết thảy những nơi khác.

Mỗi lần trở về Huế tôi như được bơi trong cái hồ nước mà mình yêu thích, hãy tin tôi, nếu ta đứng trước Phu Văn Lâu thì ta chỉ thấy nó là một toà nhà nhỏ bình thường nằm ven đường, nhưng nếu chúng ta biết từ thời Gia Long, đây là nơi dán các thông báo của triều đình cho cả kinh thành đến đọc, nếu ta biết rằng ngày xưa mỗi khi qua lại nơi này thì ai cũng phải cởi nón xuống ngựa, biết nơi này ngày xưa từng tổ chức các cuộc đấu giữa voi và hổ cho vua xem và nếu ta biết đây là nơi mà Trần Cao Vân đã ngồi câu cá để chờ gặp vua Duy Tân bàn việc khởi nghĩa… hẳn chúng ta sẽ thấy nơi này hay hơn nhiều biết bao nhiêu so với chỉ là một ngôi nhà bình thường. Cứ thế tất cả mọi công trình của Huế đều mang trong mình nhiều yếu tố lịch sử mà nếu biết chúng ta sẽ vô cùng hứng thú khi xem.

Vì vậy mà, nếu bạn chưa đi Huế, hãy tìm đọc một số sách về nhà Nguyễn trước, chuyến đi của bạn sẽ hấp dẫn hơn rất nhiều. Nếu đã đến Huế rồi và chưa đọc nhiều về lịch sử, cũng nên tìm đọc, và quay trở lại Huế, bạn sẽ cảm nhận Huế một cách rất khác.

Chẳng hiểu trùng hợp thế nào, đa số những lần tôi đến Huế đều vào mùa mưa, cái mùa mà chẳng mấy ai mặn mà đến Huế. Vì mưa ở Huế thì buồn lắm, mưa ở Huế không tính bằng buổi bằng ngày, mà bằng tuần bằng tháng. Đến Huế vào mùa mưa thì cứ thế mà mặc áo mưa xông ra mà đi chơi thôi, đừng mong đến khi tạnh mưa mới đi. Nhưng cũng vì vậy mà Huế trong tôi lại đặc biệt, Huế gắn liền với mưa. Dĩ nhiên là Huế còn có mùa nắng, nhưng trong tôi, Huế chỉ gắn liền với mưa, và nghĩ về Huế là tôi lại tưởng tượng ra cái khung cảnh dòng sông Hương mịt mờ trong màn mưa, cảnh những con đường ướt đẫm nước mưa trong Đại Nội.

Tôi yêu mưa, mặc cho ai bảo là sến, là giống con gái… Và vì vậy tôi càng thêm yêu Huế. Trong 4 lần tôi đến với Huế (trong đó có 2 lần tôi đến Huế một mình), cả 4 lần cũng lại vô tình hết 3 lần là vào mùa mưa. Huế lại trầm mặc và thanh bình lắm, nhớ hoài cái hôm tôi ngồi ở chùa Thiên Mụ, ngồi trên vách tường ven chùa, một bên là dòng sông Hương trắng xóa như bức hình tôi chụp bên dưới và nhìn về bên tay phải là cổng tam quan của chùa, nơi tôi đã cùng cô ấy ngồi trú mưa. Giờ thì tất cả đã trở thành những kỷ niệm đẹp…

Lại bắt đầu “ướt át” rồi 😀 , thôi ngưng bài viết tại đây, phần sau tôi sẽ không nói nhiều về chủ đề ướt át này nữa, tôi sẽ tập trung chia sẻ về những cảnh đẹp ở Huế, cũng như cách mà tôi thưởng thức những thắng cảnh nơi này.

Đọc tiếp phần 2 tại đây

làng

23 comments On Viết cho Huế – Những cơn mưa

  • Đọc bài viết của anh, em như được trở lại bờ sông Hương, ngắm cổng tam quan, nhưng là dưới trưa nắng hè. Đó giờ đây cũng đã là một kỷ niệm đẹp với em. Thật vui khi biết anh cũng yêu Huế, yêu Đà Lạt. Những miền đất tĩnh lặng, nhưng chưa từng buồn chán….
    Mong khi Covid ổn định, anh có thể về Việt Nam tổ chức workshop. Em vô cùng mong muốn được tham gia. Còn hiện tại, những giá trị mà anh chia sẻ hàng tuần qua kênh podcast khiến em thật sự biết ơn.
    Chúc anh luôn bình an!

    6
  • Em cũng đã 1 mình đến Huế, mặc dù không am hiểu nhiều về lịch sử triều Nguyễn nhưng tình yêu dành cho Huế là rất nhiều, khó mà diễn tả được!!!

  • Mưa Huế là một đặc sản! với tôi, đến Huế mà chưa được “thưởng thức” Mưa Huế thì đó là một khiếm khuyết!

    1
  • Hello Anh,

    Minh da may man duoc ve tham que huong nam 2000 va da di den Hue. Hue that la tho mong. Cuoi nam nay minh se di ve Hue them mot lan nua … khong biet Hue co thay ddoi nhieu trong 10 nam qua khong? Minh rat thich doc bai viet cua Anh.

    Hang.

    • Minh Anh

      Nếu bạn về Huế từ năm 2000, thì Huế bây giờ đã khác xưa nhiều lắm, nhưng “bản chất” Huế vẫn không thay đổi nhiều.
      Huế vẫn thanh bình kể cả khi có những sự kiện lớn như Festival Huế. Festival Huế được tổ chức 2 năm một lần, nếu có dịp mời bạn về Huế năm chẵn.
      Huế vẫn xanh với những hàng cây cổ thụ ngã bóng dưới trời hè oi ả, làm cho du khách co cảm giác thoải mái khi đến Huế- mời bạn đến Huế để cảm nhận không khí trong lành.
      Huế vẫn dễ thương với nhiều nét văn hóa còn gìn giữ trong mỗi một con người Huế. Không xô bồ như những thành phố lớn khác- bạn sẽ thú vị khi đến Huế để được nghe tiếng “dạ” của người Huế.
      Huế thay đổi nhiều, chủ yếu là trùng tu lại các công trình kiến trúc thời Nguyễn; đường xa sạch sẽ hơn, thành phố được đầu tư, chỉnh trang nên Huế đẹp lên nhiều.
      Huế cũng thay đổi bởi nhiều nhà cao tầng được xây dựng phía Nam sông Hương- nhìn tổng thể Huế vẫn không mất đi vẻ đẹp hiền dịu.
      10 năm, con người thay đổi, Huế cũng đổi thay, nhưng Huế vẫn là Huế chứ không thể nhầm lẫn với những vùng đât khác, dù ở Huế bây giờ dân nhập cư cũng nhiều hơn trước, nhưng tất cả đều có ý thức giữ gìn Huế.
      Mời bạn một lần ghé Huế để cảm nhận!

      3
  • Lại thêm 1 người yêu Huế. Đọc xong bài thấy nhớ Huế dễ sợ. Yêu Huế đến chi chi lạ.
    Tôi là người Nghệ An, học ĐH ở Huế 4 năm, bây giờ làm chuyên viên Marketing ở Sài Gòn. Rất vui vì biết những người yêu Huế. Hãy liên lạc cho tôi nếu muốn ăn 1 món Huế dân dã.(thuymar@gmail.com)
    Mến Yêu

  • Mình không thik mưa Huế,không thik nghe ca huế trên sông Hương(kỷ niệm chỉ là say sóng và nôn),ghét nhất Huế buồn,mưa.Mình thik Huế thật nắng,đi dưới bóng mát của cây,trong vắt,quán vỉa hè,vườn,cafe nhạc nhẹ…Huế vui nhè nhẹ,mát,thanh thanh,nhớ ghê…Văn phong của bạn thật tuyệt.Thks dù hơi muộn.

  • Chào anh!
    Lại 1 người nữa tình cờ biết blog này và thấy thích thú với nó.
    Em cũng là 1 người Huế, thích du lịch, yêu (ngắm) mưa (dù đôi khi mưa suốt tháng thì chẳng vui nổi).
    Rất thích phần ký sự về những chuyến đi của anh. Cảm ơn a vì đã chia sẻ!:)

  • Tình cờ phát hiện ra blog này và thấy rằng đây là nơi nên dừng lại. Bản thân anh cũng là một blogger, người Huế, yên Huế, thích Đà Lạt, thích chụp hình, (dù chưa có công cụ chuyên nghiệp như Apo) nên chia sẻ được nhiều điều. Những bài viết về Huế của Apo rất hay, tinh tế và chí lí, hình ảnh rất nghệ thuật. Thanks và hy vọng được đọc thêm nhiều bài khác…
    duonglamanh.typepad.com

  • Cảm ơn anh đã ghé cái Twitter :] Bỏ lâu quá giờ mới xài Twitter lại. Dạo này anh khỏe không? Em giờ cũng đang xài WordPress đấy. Rất thích những bài viết thế này, hè năm nay định làm 1 tour bụi về miền Tây hehe. Chúc anh 1 ngày tốt lành.

  • Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ, dài tay em mấy thuở mắt xanh xao….bài này Trịnh Công Sơn cũng viết về một người con gái ở Huế. Đúng tâm trạng không bạn ?

    1
  • @bangnl @Kẹo: Theo cá nhân Hiếu thì Huế làm quản lý du lịch chưa tốt. Chính vì vậy mà rất nhiều người có ấn tượng không tốt với Huế 🙁

    Ngay cá nhân Hiếu khi đến Huế cũng rất khó chịu với cảnh xích lô chèo kéo khách, và cũng đã từng bị “xui đi nhằm thuyền” giống B nên bị ấn tượng rất xấu. Hy vọng thời gian tới người ta sẽ có cách quản lý hiệu quả hơn.

    • Chính xác là Huế làm quản lý du lịch và bảo tồn di tích rất kém.
      Nếu ai đã từng đến Huế cách đây khoảng 10-15 năm thì mới thấy các di tích ở Huế đã xuống cấp đến mức nào, nhất là Đại Nội, cảnh đổ nát cứ như từng nhát dao cứa vào lòng người yêu lịch sử, yêu Huế. Còn việc trùng tu thì cũng làm rất cẩu thả, giả tạo…

    • Một sự thật phu phàng là như vậy :(. Việc bảo tồn kém, cùng với ảnh hưởng của những thiên tai hàng năm đã khiến Huế mất hình ảnh cổ kính, sơ khai của nó.

    • em chưa đến huế, hè này em sẻ đi,sẻ theo lời anh hiếu, tìm sách về huế đọc, hy vọng sẻ gặp…mưa

  • Thật là hay khi ngồi nghe ca Huế trên sông Hương, nhưng có lẽ ngày càng mất đi nét lãng mạng da diết trong từng lời ca, thay vào đó là tính thương mại, hay tại B xui đi nhằm thuyền, nhằm ngày ca sỹ không có cảm xúc.

    Nhớ thêm 1 quán Ốc Nghĩa.
    Nói chung nếu bạn ở SG lâu ngày ra Huế sẽ thích với điệu kiện chỉ ở tối đa 5 bữa.

  • Mèo cũng giống Apo, thích Huế và gắn liền nhiều kỳ niệm. Mà người ta nói 2 người yêu nhau không nên vô chùa Thiên Mụ, về rùi là chia tay luôn đó, mèo thấy đúng lắm, cũng đã 1 lần 1 mình ra Huế rùi, cảm giác …nhớ…!

    • Hèn chi, vậy là thêm 1 trường hợp nữa đúng 😐

    • Chả nhẽ đúng sao…ai đã từng đến Huế một mình đều sẽ có những cảm giác…nhớ….đến thế sao?

      Vậy, thêm một trường hợp nữa, nhờ Hiếu tổng kết giùm..hix

    • Thảo

      Ơ, các anh chị ko được đổ cho.. chùa Thiên Mụ, và cũng ko nên “mê tín” như thế.
      Em là một người con của xứ Huế ở xa quê, những con đường đầy lá me bay, cầu Tràng Tiền, chùa Thiên Mụ.. đối với em là những nơi thiên khi nhắc đến.
      Em rất tiếc về những kỷ niệm không vui của mọi người với Huế, nhưng có lẽ do sự đời trớ trêu, chứ ko phải tại vì Huế đâu, các anh chị ạ.

    • bscgtanh

      🙁 chia tay như một giấc mơ buồn… nhẹ đến lạ… nhưng không thể quên, và rồi nhớ như bạn Mèo

    • Mèo

      đúng đấy, cảm giác mãi vẫn còn…mỗi khi chạm đến Huế…

  • Đang đọc ngon lành từ trên xuống dưới thì bị chặn :I Giống như mưa Sài Gòn vậy, đánh nhanh rút gọn quá 🙂

    Ngày xưa tuổi nhỏ, em vô cùng khao khát được đến Huế, tưởng tượng mình sẽ ngồi trong một ngôi nhà nào đó, nhìn ra đường phố giữa màn mưa giăng giăng… Nhưng thật không may, em đã đến nơi này vào mùa hè nắng nóng cùng cực, và đã có một vài kỷ niệm không hay về Huế…

    Chuyện cũng đã mấy năm rồi, những lần sau này nếu có dịp đi, em nghĩ em sẽ có những cái nhìn và suy nghĩ khác. Một phần chắc chắn là do bị ảnh hưởng từ bài viết này 😀

Trả lời cho Mèo Bỏ trả lời

Địa chỉ email của bạn sẽ được giữ bí mật.

Site Footer