Tạp bút

Tạp bút là những bài tôi viết không đầu không cuối về đủ mọi chủ đề trên đời, những cảm nhận cá nhân, những câu chuyện nhỏ tôi bắt gặp trong cuộc sống hàng ngày.

Phân vân…

Bởi những điều rất giản đơn,
Ta chia tay,
Không phải vì tình yêu không còn nữa
Con đường đi chung vắng tên hai đứa.
Bởi vì chuyện không phải lúc nào cũng vạch rõ trắng đen

Ngày chia tay là một ngày rất xanh,
Không gió, không mưa, không bão tố…
Và trên mắt em hình như
Chỉ hình như thôi
Vắng lệ
Điều cuối cùng rồi… Nỗi buồn có

...
Đọc tiếp

Từ một đoạn phim được giải

Tháng 2 năm 2006, tại liên hoan phim Berlin lần thứ 56, người ta chọn chủ đề: Food, Taste and Hunger. 3600 nhà làm phim toàn thế giới đã tham gia. Chỉ 32 trong số đó được chọn, và đoạn phim sau đây đứng đầu trong danh sách đó.

Khi bạn tôi đưa đoạn phim này, tôi vẫn nghĩ đó là một đoạn phim quảng cáo hay một phóng sự nào đó về các nhãn hàng thức ăn nhanh… Xem

...
Đọc tiếp

Ký sự một chuyến “Leo nhầm núi”

Trên đời chắc chắn là có rất nhiều nhóm leo núi, nhưng chắc hiếm có nhóm nào gặp trường hợp như nhóm chúng tôi hôm nay, đó là… leo nhầm núi. Đầu đuôi câu chuyện như sau:

Chúng tôi chỉ là dân nghiệp dư, đa phần là nhân viên văn phòng quanh năm suốt tháng ngồi trong máy lạnh, một ngày đi bộ không quá 2km. Do đó để tạo niềm vui và rèn luyện thể lực, chúng tôi thường

...
Đọc tiếp

Nhậu, cà phê và quê hương

cafecoc2

Nếu bạn hỏi điều gì làm tôi nhớ nhất về Việt Nam mỗi khi ra nước ngoài – tất nhiên là trừ gia đình và những người thân – tôi sẽ trả lời đó là… “nhậu”.

Tôi không phải là người nghiện rượu bia, chắc chắn là vậy, và cũng không phải tôi đến quán nhậu vì rượu bia, tôi đến là vì cái không gian bè

...
Đọc tiếp

Viết cho hồ Xuân Hương

Đà Lạt có hồ Xuân Hương cũng như Huế có Ngọ Môn, như Việt Nam có chiếc áo dài vậy… Chính hồ Xuân Hương đã góp phần khoát lên cho Đà Lạt một vẻ thanh bình nhưng thanh lịch. Cả thành phố Đà Lạt nhẹ nhàng ôm lấy xung quanh hồ, xung quanh xa xa là những hàng thông, những bãi cỏ thoai thoải, những người câu cá, và những đôi tình nhân ngồi tựa vào nhau thả mình theo

...
Đọc tiếp

Đại Ninh một sớm mờ sương

Cuối tuần rồi mình đi cùng anh Long – một người anh ở Đà Lạt – đi về Đại Ninh. Mình đến Đà Lạt vào sáng sớm, lang thang hít thở không khí sau đó đến chiều thì ghé về chỗ anh Long, ăn cơm xong hai anh em tiến về hướng hồ Đại Ninh. Đến nơi vẫn còn sớm nên hai anh em đi lòng vòng chọn góc cả buổi chiều chọn góc, thế rồi buổi tối không thấy

...
Đọc tiếp

Liệu chúng ta có bất hạnh?

Năm 2005, sau gần 2 năm hoạt động, công ty riêng của mình bị phá sản. Toàn bộ tiền bạc và trên hết là tâm huyết, ước mơ của mình coi như sụp đổ. Cú sốc không nhỏ, người bạn đối tác làm chung đã đóng cửa ở trong phòng không đi đâu trong gần nửa năm, mình thì dằn vặt tự vấn mình đã sai lầm ở đâu, đã để vuột mất cơ hội nào…

Năm cuối năm 2007,

...
Đọc tiếp

Người Việt và những thói xấu

Bài này chống chỉ định cho những ai đang là người Việt và thích được nghe khen, thích những lời êm tai. Dẫu biết rằng viết bài này xong có thể sẽ có một lô chỉ trích từ các “phần tử cực đoan”, nhưng vẫn viết vì blog đâu phải chỉ là chỗ để khen tặng lẫn nhau.

Người Việt xưa nay vẫn được tự sướng là cần cù, siêng năng, chăm chỉ… Khoan xét những điều đó đúng hay

...
Đọc tiếp

Bâng khuâng nỗi nhớ

Bâng khuâng nỗi nhớ

Tác giả: Hàn Châu
Ca sĩ: Thái Châu

Em đi về phương xa, nơi đây còn lại những gì
Còn chăng một đời hiu quạnh, biết yêu em là đành ôm mộng
Mây chiều về cuối trời, gió thu nào thổi vào hồn ta.

Em đi về phương xa, gió thu bay còn lại nơi đây
Cây khô và ngàn lá rụng xuống đôi vai muộn phiền giá lạnh
Mưa rồi

...
Đọc tiếp

Bảo Lộc – Chuyến đi cuối năm nhiều cảm xúc

Chuyến này mấy anh em chỉ đi có 4 người, anh Vinh Cuopbien vui vẻ hiền lành, chị Pi nhí nhảnh xinh đẹp, Niệm – một anh chàng du học sinh ở New Zealand về quê ăn tết – và tôi. Ban đầu có cả Hiến, nhưng gần giờ chót thì Hiến bị trúng thực nằm nhà liệt giường nên không đi được.

Đúng hẹn 6h30 sáng anh Vinh đến ngã tư Bình Thái đón tôi, trên đường đi ghé

...
Đọc tiếp

Site Footer